top of page

CHUYỆN VỢ CHỒNG: ANH KHÔNG PHẢI ĐỒ BỎ ĐÂU NHA!

Tâm sự này là của những ông chồng chọn con đường Startup và Vợ làm Corporate, dựa trên câu chuyện thực tế mà mình đã trải qua và những bạn bè khác đã và đang trải qua. Khi ta biết trước kết cục, có lẽ vẫn còn thời gian để thay đổi. Mình mong các bạn bè đang ở trong tình huống tương tự có thể cùng nhau vượt qua những giai đoạn thác ghềnh trong đời!


Anh không phải đồ bỏ đâu nha!
Những diễn giả có chung quan điểm "Khủng hoảng tuổi trung niên là có thật"

Khủng hoảng tuối trung niên là có thật nhé cả nhà. Bài viết chỉ phản ánh góc nhìn cá nhân, không có hàm ý quy nạp, áp đặt hay chỉ trích cá nhân.


ĐÃ BAO LÂU VỢ CHỒNG BẠN CHƯA MÂY MƯA VỚI NHAU?


Đó là câu hỏi mà các nhà tâm lý sẽ trao đổi khi một cặp đôi hẹn tư vấn. Y như khi đi khám sức khỏe tổng quát, bác sỹ hỏi "Bạn tập thể dục trung bình mấy phút/ngày?". Việc khó nói này thường lại là "chỉ báo sức khỏe" dễ thấy cho một mối quan hệ. Không khó để nghe những câu trả lời như "Chắc cả năm rồi!" "Vài tháng rồi không có động đậy gì!". Từ câu trả lời, người có kinh nghiệm có thể suy luận được sức khỏe của một mối quan hệ: chạy tốt thường là ổn, lâu lâu thì có chút trục trặc, còn lạnh nhạt quá 2 kỳ kinh gần nhất xem ra là có vấn đề lớn.


VÌ SAO "CHUYỆN NHỎ" ẤY KHÓ DIỄN RA TRƠN TRU VỚI CÁC CẶP ĐÔI?


Đàn ông thì thường gần như 24/7 đều có thể sẵn sàng cho chuyện này. Phụ nữ lại khác: (i) cơm nước phải tươm tất, (ii) nhà cửa sạch sẽ, (iii) con gái ngon giấc, (iv) cơ thể còn sức (v) đang có hứng và (vi) chồng phải sạch sẽ, thơm tho, ráo nước. Để 6 tiêu chí trên đồng thời xảy ra thì xác xuất nó vô cùng bé, một tháng tầm một vài lần, nên thường các ông chồng hay bị "treo mỏ".


VÌ SAO CHUYỆN ÂN ÁI QUAN TRỌNG TRONG MỐI QUAN HỆ CẶP ĐÔI?


Vì nó được quy định trong ADN của loài người rồi. Đàn ông bình thường thì cứ 5 phút lại lướt qua suy nghĩ ấy ấy một lần, như thể đói bụng, khát nước hay hít thở vậy. Một cặp vợ chồng ổn sẽ phân bổ thời gian chất lượng cho nhau, bao gồm "chuyện nhỏ" nói trên.


Còn phụ nữ lại khác: ngoại trừ giai đoạn trẻ trung căng tràn nhựa sống, "đêm bảy ngày ba, vào ra không kể", còn khi có con rồi thì gần như trái tim chia làm 3-4 ngăn: cho Con, cho Công việc, Cho những thứ quan trọng khác (chăm sóc nhà cửa, gia đình, họ hàng, Instagram, Spa các kiểu), và ngăn cuối cùng, cũng là ngăn bé nhất, chính là ông chồng nhà mình. Và tuổi suy giảm nhu cầu đến với phụ nữ khá sớm, nhất là trong cuộc sống nhiều áp lực ngày nay, trong khi một người đàn ông lành mạnh thì có thể up to 80 tuổi.


Thường thì trong một mối quan hệ, thuở sơ khai háo hức khám phá nhau thì có thể hàng ngày, tới khi chính thức với nhau thì tuần mấy lần nhưng dần dần, nếu cả hai không có sự đổi mới hoặc nhàm chán lẫn nhau thì đó là chỉ báo của sự xuống cấp trong khoản này. "Dậu đổ bìm leo", cái mối quan tâm không còn nhiệt tình như xưa sẽ có một cái khác chiếm lĩnh sự nhiệt tình thôi!


TẠI SAO CHỒNG THƯỜNG NẰM DƯỚI CÙNG TRONG DANH MỤC ƯU TIÊN CỦA VỢ?


Theo thời gian, vị trí của người chồng sẽ có sự thay đổi. Thuở yêu nhau, lỡ có một cô khác mà thích "người iu" mình là các Chị rất dễ xử lý "đánh dấu lãnh thổ", "dằn mặt" nhau. Chồng ngày đó được cưng lắm cơ. Sau khi cưới và con cái đề huề, vị trí của Chồng thường không còn được như xưa, nhường chỗ cho những mối ưu tiên khác yếu thế hơn: Con cái là số một, Cha Mẹ là số hai, sự nghiệp là số ba hoặc hai, bản thân là số bốn và Chồng thường là số 5. Vì sao vậy?

Vì ông ấy là phái mạnh, là trụ cột, là chỗ dựa, chắc chắn tự lo được cho mình, và cần phải chăm lo cho phái yếu, nên chả cần quan tâm thì ông ấy vẫn ổn. Các bà Vợ thử suy nghĩ xem một năm, ngoài sinh nhật Chồng (mang tính nghĩa vụ), có bao lần các Chị chủ động tặng quà, nói lời yêu thương, trân trọng với Chồng k? Có chăng thì lâu lâu khoe hình vợ chồng trên face để bạn bè biết mình đang ổn. Còn hễ ông Chồng nào bị trượt một vài sự kiện như 8/3, 20/10, kỷ niệm ngày quen, kỷ niệm ngày cưới, lễ tết,.. là vào sổ đen ngay.

Và nghĩ đi, Vợ hy sinh chuyện lớn nhất là mang thai và sinh con, rồi vẫn đi làm, vẫn nuôi con, chăm lo cho gia đình, dạy con khôn lớn. Ơn của Vợ là rất lớn, chẳng phải bàn cãi, cả thế giới đều ghi nhận. Ở các nền văn hóa khác như Nhật, Hàn, Trung Đông, Phụ nữ sinh con là ở nhà luôn, được loại bỏ trách nhiệm kiếm tiền luôn để có thể phụ trách "hậu phương vững chắc" cho Chồng. Khi người ta phải hy sinh quá nhiều, người ta có quyền đòi hỏi thì mới công bằng. Và cũng từ suy nghĩ này, rạn nứt trong mối quan hệ bắt đầu đến..


VÌ SAO NHIỀU ÔNG CHỒNG CHỌN CON ĐƯỜNG SÌ TÁT ÚP?


Mình không nói các bạn trẻ nhà có điều kiện thì muốn gì cũng được, còn phần lớn như anh em mình đều chăm chỉ đi làm trong các tập đoàn nhiều năm. Thứ thôi thúc nhiều ông Chồng chọn con đường liều lĩnh, điên rồ chính là cái được gọi là "khủng hoảng tuổi trung niên".


Ở tuổi 35-45, phần lớn đàn ông đối diện với câu hỏi "Tôi là ai? Sứ mệnh cuộc đời tôi là gì?". Sự trăn trở này thường kéo theo mấy hướng: chọn con đường đi làm thuê đến cuối đời cho nó lành, cắn răng mặc kệ những điều lăn tăn vốn dĩ rất bình thường chốn công sở; hoặc chọn một hoài bão lớn hơn và theo đuổi nó với một ước mơ: anh sẽ giàu, em sẽ được nghỉ hưu sớm, gia đình mình sẽ là tổ tiên của một dòng họ giàu có, cả nước sẽ nhắc đến tên anh.. Kiểu kiểu như vậy! Cộng với câu chuyện thành công kiểu Google, Amazon, Facebook.. rồi cuốn "Quốc gia khởi nghiệp", "Lean Start up", "Con đường khởi nghiệp" đã thắp sáng không biết bao ước mơ thành danh. Chẳng thế mà từ hồi xưa, cụ Nguyễn Công Trứ đã viết:


"Đã mang tiếng ở trong trời đất

Thì phải có danh gì với núi sông"


Thế nên, con đường đó chông gai và vất vả nhưng cũng có nhiều Anh Chồng liều lĩnh bỏ việc, trao gánh nặng gia đình cho Vợ để theo đuổi giấc mơ của mình. Ít nhiều họ đều có chung ước muốn giải phóng cho Vợ mình tự do, cho con mình nền tảng thật sung sướng hạnh phúc nên mới cắn răng lao vào miền bất định.


Mình chọn sự tôn trọng với những người có khí chất như vậy, không có nghĩa là mình kém tôn trọng các Anh đang làm Leader/Manager/Director trong các Corporate nha! Mỗi người có một chọn lựa riêng nhưng không ai bắt buộc họ phải chơi trò chơi đánh đổi: vẫn có thể cân bằng chuyện sự nghiệp, cuộc sống và gia đình mình nha. Chỉ có điều, ít người làm điều đó một cách nghiêm túc. Ở góc độ các bà Vợ, thường là các Bà chỉ nhìn trên kết quả chứ không phải quá trình, phải thấy kết quả mới tin Chồng mình thành công, nên hành trình Khởi nghiệp nó cô đơn lắm cơ!


NGÀY VỢ LÊN CHỨC LÀ NGÀY ĐÔI MÌNH RẠN NỨT..


Mình ngưỡng mộ nhiều Chị Em bạn bè nữ luôn cố gắng phấn đấu, lên chức, lên lương, lên level xã hội. Đó là sự ghi nhận thành quả xứng đáng của các Chị Em. Tin buồn là, khi đó cái tôi của Vợ cũng lớn dần, lớn dần, sẽ có thói quen muốn nghe lời ái ngữ từ chồng như kiểu các nhân viên một dạ hai vâng trong công ty, sẽ muốn được sự săn đón phục vụ như đối tác, suppliers vẫn dành cho mình, sẽ so sánh phần đóng góp của chồng với của mình. Bạn có thể không đồng ý với mình ở điểm này, nhưng có thể nhờ bạn thân đối chiếu xem bản thân Bạn có "up level" khi được lên chức không? Người ta hay nói "Giàu đổi bạn, Sang đổi vợ/chồng" là vậy!


Ban đầu, chồng nào cũng vui vẻ với tin vui của vợ, nhưng theo thời gian, vị thế thay đổi, thì sự rạn nứt bắt đầu: tại sao tiền anh góp ít thế, tại sao anh nói lời khó nghe thế - em có phải nhân viên anh đâu, tại sao anh không dạy con trong khi tôi cũng đầu tắt mặt tối như anh mà tối còn phải rị mọ dạy con học.. Những câu hỏi "tại sao" hễ buông ra như những lưỡi dao găm vào tim đàn ông. Nói là phái mạnh chứ tim đàn ông nào cũng mềm và "nuốt nước mắt vào trong" thoai, chứ vẫn có nước mà.


Trong khi đó, mấy cha nội làm Xì tát úp đồ, mở miệng nói về giấc mơ tiền tỷ mà tiền tháng thì méo thấy đâu, chức danh thì Cờ ê ô đồ - khoe hình với người nổi tiếng này nọ mà con mình cũng méo nói chuyện được. Thế là vợ chồng bắt đầu coi thường, sau đó là khinh bỉ, và tiếp đó là chửi bới, cuối cùng chán quá thì đâm đơn. Con đường đó gần như chỉ có một chiều, một khi đã nứt thì cứ trượt dài tới khi xuống vực.


Ở phía ông chồng, khi tới tuổi khủng hoảng tuổi trung niên, họ cũng dằn vặt lâu rồi mới dũng cảm ra riêng. Nhớ nhé, chẳng ai điên mà đi chọn trạng thái không an toàn "làm công ăn lương", phải là một sự thôi thúc lớn đến mức "không thể không làm" thì họ mới chọn con đường Xì ta úp. Và để tới bến bờ thành công, họ phải đi qua "thung lũng tử thần" dài tăm tắp những ngày tháng chỉ có chi mà méo thấy đồng thu vô.. Một vài người can đảm và may mắn mới tới được đích, còn thì chết trên đường đi nhiều vô khối. "Người chết" thì hoàn cảnh sẽ còn tệ hơn nhiều so với thời đi làm Corporate hoành tráng: mất niềm tin vào bản thân, mất tự tin, mất luôn cả năng lực sinh lý nam. Thế nên, mấy cha nội mà học đòi làm Start up thì đọc kỹ đi nha, cửa chết nhiều vô số, cửa thành công ít lắm cơ, nghĩ kỹ và chuẩn bị cho kỹ, không là mất hết luôn.


ANH CHỒNG CÓ PHẢI LÀ ĐỒ BỎ KHÔNG?


Nếu nhắm mắt tỉnh tâm, tua lui quá khứ, thời hai đứa mới quen nhau, có phải hai bạn từng dành vô khối thời gian cho nhau: coi film, đọc sách, cùng nhau du lịch, khám phá thế giới, kể về những ước mơ thầm kín cho nhau? có phải hai bạn từng chụp biết bao hình ảnh đẹp mà cái iPhone 256Gb cũng bị over bộ nhớ? Ký ức đó đáng giá bao nhiêu?


Nếu Chồng bạn là người không ra gì, chắc là Bạn đã không chọn để cưới. Nếu Chồng bạn là người vô dụng, thử rao đấu giá xem được các Cô khác sẵn lòng trả bao nhiêu? Nếu Chồng bạn vô dụng, thử hỏi Con bạn đẹp trai/đẹp gái, thông minh/đáng yêu có sự đóng góp của anh ấy không? Và có thể nói, với đàn ông, chẳng có ông bố nào mà không sẵn lòng đội con mình lên đầu.


Chẳng qua là, sự thất vọng dẫn tới chiến tranh lạnh, lâu dần thì không còn quan tâm nhau, cộng với một vài sự cố nho nhỏ không như ý sẽ làm "tràn ly" và đóng deal, chứ nói cho cùng, trừ khi Chồng phạm pháp, nghiện ngập, vũ phu, lăng nhăng trăng hoa, hay đại loại là không ra gì "chó chê", còn thì Anh ấy nên được tôn trọng hơn là bị loại trừ. Thành bại trên đời còn phụ thuộc vào nhân duyên, may mắn "mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên" mà, nên có khi khó khăn là để ông Trời thử lòng coi nó có dốc hết tâm huyết chưa. Vợ yêu chồng, tin chồng xin hãy hiểu cho các ông Chồng! Ngược lại, ông Chồng đổ thừa bận rộn, cần tập trung và cáu kỉnh với Vợ thì cũng là quá sai. Lẽ ra ông vẫn có thể có cả Gia đình và Công ty, chứ không phải chơi bài tung đồng xu chọn một thứ! Nếu ông thành tâm yêu thương gia đình mình, hãy trao đổi cởi mở và chia sẻ với người ông thương yêu nhất!


CHÚNG TA ĐÃ "KIỂM KÊ TÀI SẢN" TRƯỚC KHI DUYỆT LỆNH LY HÔN CHƯA?


Thường khi một sự cố diễn ra (ví dụ như Start up thất bại, chồng lăng nhăng, chúng ta thường có tâm lý bi quan kiểu "mất hết rồi". Thật ra, chúng ta vẫn còn chứ, ít nhất là còn con người, còn sức khỏe, còn ý chí! Vấn đề là, khi rạn nứt nói trên đi tới cuối quỹ đạo, chúng ta chỉ thấy con đường xuống vực là giải thoát mà không kiểm kê lại coi ông chồng ấy có còn xài được không? Có giúp ích mình được tí nào không? Có ý nghĩa gì với con mình không?


Phụ nữ thường để cảm xúc nó kiểm soát mình, thúc giục mình nhấn nút chia tay bất chấp chuyện suy nghĩ lâu dài và căn cơ. Nên nếu ta để ý, các khóa tu thiền kiểu Vipassana hay các lớp học về chữa lành thì phụ nữ thường nhiều hơn nam giới. Có những người trải qua nhiều năm hành trình chung sống, chỉ cần một lý do: Chồng đi bia ôm hay xxx với cô xyz, Chồng không nộp tiền về, Chồng không dạy con, Chồng không thân thiện với gia đình vợ.. là bắt đầu có cơ sở để đặt vấn đề chia tay. Một tờ giấy trắng có lem chút mực đen thì vẫn là tờ giấy trắng, vẫn biết thương yêu con cái, vẫn có nhiều kỷ niệm với mình mà!


CHÚNG TA CẦN GÌ HẬU LY HÔN?


Trải qua những cơn sóng cảm xúc của một cuộc đổ vỡ, mình nghiệm ra trong cuộc đời, ta chỉ cần người có thể KẾT NỐI SÂU VỀ CẢM XÚC ĐỂ KHÔNG CÔ ĐƠN là đủ. Chẳng cần chức danh trên đăng ký kết hôn, chẳng cần phải môn đăng hộ đối, chẳng cần người đó có nuôi mình hay không, chỉ cần:

  • Cởi mở, nói chuyện với nhau về đủ mọi chuyện xàm xí trên đời đến đi chơi khắp nơi cùng nhau.

  • Sẵn lòng cởi mở lắng nghe với cái tâm tôn trọng và yêu thương

  • Giữ gìn sự độc lập tài chính, hỗ trợ qua lại nhưng nhất định không phụ thuộc

  • Cùng nhau chia sẻ quan điểm về đời sống tâm linh

  • Duy trì nhịp quan hệ lứa đôi, tần suất dày hay mỏng tùy vào cơ địa nhưng phải đều và hòa hợp.

  • Tôn trọng khoảng trời riêng của nhau (ví dụ mỗi người sẽ có sở thích riêng khác nhau như trồng cây, nuôi cá,..)

  • Không đụng chạm "hot buttons" của nhau (ai cũng có những điểm không muốn đươc nhắc đến, tiếng Anh gọi là "hot buttons").

thì đó là một mối quan hệ chất lượng, ổn định, tin cậy và lâu dài.


Một mối quan hệ lứa đôi tốt đòi hỏi sự vun xới, chăm sóc cởi mở của cả hai phía. Có những người đang là Vợ/chồng của nhau nhưng sự kết nối bị nguội/lạnh/nhàm dần. Đàn ông ở trong thế trận như vậy thường như đeo đá trong tim, nặng nề lắm, việc ở Công ty nhức đầu mà về nhà "chiến tranh lạnh" với vợ là thể nào cũng sẽ toi sớm, cho cả công ty và cả gia đình anh ấy. Nếu có phải thất bại ở công ty thì vẫn có cửa làm lại, nhưng thất bại trong đời sống lứa đôi thì cả sự nghiệp và gia đình đều tiêu tan nha.


NHỮNG THÓI QUEN LÀNH MẠNH CHO HẠNH PHÚC LỨA ĐÔI


Mình chia sẻ hết chủ đề này và mong các Bạn bè đâu đó lấp ló ở ngưỡng cửa giai đoạn "Vợ thành công, chồng bắt đầu kém hạnh phúc" thì quay lại tâm sự cùng nhau, thắt chặt lại mối quan hệ, thỏa thuận với nhau về những quy tắc lứa đôi lành mạnh:

  • Làm gì đó mới mẻ cùng nhau mỗi tuần

  • Cho Vợ đi Spa thư giãn mỗi tuần,

  • Cuối ngày, khi về tới nhà, cả hai thống nhất có 3 tiếng đồng hồ gia đình chất lượng cho nhau không để công việc đan xen vào, sau đó thì mỗi người có thể trở về với không gian riêng của mình (đọc sách, coi film, check mail gì cũng được nhưng phải thăng hoa cùng nhau trước)

  • Khi nào tới kỳ kinh thì Chồng cần chăm sóc Vợ thật đặc biệt, nâng niu ân cần.

  • Nhà có thể không nấu nướng cũng được nhưng nhất định phải ăn uống cùng nhau.

  • Cùng nhau tập thể dục mỗi ngày, cùng chơi một môn thể thao chung (ví dụ như Cầu lông)

Chồng khởi nghiệp cô đơn và chênh vênh lắm, mong các bà Vợ thông cảm, vững bên trong thì sẽ chắc hơn ở bên ngoài!


Còn các ông Chồng khởi nghiệp thì nên sắp xếp chuyện chăm sóc tình cảm vợ chồng như là một thói quen mỗi ngày, như Ăn Cơm, uống nước vậy á. Nói gì thì nói, Vợ là ân nhân của cuộc đời mình mà!


Mong các Bạn bè mình sống hạnh phúc, bình an!


Trân trọng và Yêu thương,


178 lượt xem1 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
bottom of page