Năm 1999, mình vào Đại học, chính thức cuộc sống xa gia đình. Hồi đó internet còn là thứ vô cùng xa xỉ với modem vnn1208 54kb/128kb, gọi điện thoại cũng tốn tiền, chỉ có VIẾT THƯ TAY là thứ dễ dàng, rẻ nhất (mình nhớ 500k/con tem), để cập nhật tình hình cho nhau. Điều này thì kéo dài được khoảng 2 năm (1999-2003) trước khi Hotmail/Yahoo Mail cộng với ADSL ra đời đã "xoá sổ" việc viết thư tay.
Viết thư tay là một trải nghiệm tuyệt vời, vô tình cũng đóng góp cho khả năng viết lách của mình hiện nay. Thư thì có 3 nhóm viết cho mình:
1 là Tía, Mẹ, anh em trong nhà viết cho nhau, chủ yếu cập nhật tình hình gia đình, động viên lẫn nhau, dặn dò nhau.
2 là, bạn bè cùng lớp đi học ở Hà Nội, ở Ukraina, viết thư "trao đổi văn hoá" để kể nhau nghe.
3 là những người thân còn lại bao gồm: mấy cô em gái kết nghĩa Nguyen Thao Huong Thi Nguyễn, Trân Nguyễn và bé Thanh (bé Út - đã mất); bạn bè ở huyện Giồng Trôm - Bến Tre nơi mình đi Mùa Hè Xanh năm 2002; và những người khác.
Mình trải qua hơn mười mấy lần dọn nhà nhưng những phong thư tay ấy mình may mắn vẫn giữ được và luôn xem đó là những KỶ VẬT. Mình biết, các bạn GenZ sẽ cười mình vì sự cổ điển, vì cái loại blogger dài dòng như mình thì các bạn đã nghĩ chơi từ lâu vì các bạn đang ở trên Tiktok, Instagram, Tinder, Snapchat chứ chả có thời gian đọc mấy thứ lê thê này. Mình biết, nhiều bạn cùng tuổi với mình chắc cũng cười mình vì cái tội hoài niệm quá khứ. Mình biết, chỉ có những bậc cao tuổi hơn mình, sẽ hiểu những gì mình đang làm. Làm sao mô tả muối cho người từng nếm, đúng không cả nhà?
Mình thuộc nhóm "Ôn cố tri tân", muốn biết tương lai thì phải tường tận quá khứ, hiểu rõ để biết được sự may mắn mà cuộc đời đã sắp xếp cho mình, để mở rộng TÂM chào đón mọi điều đến với cuộc đời mình không phán xét, không né tránh, không khiên cưỡng!
Tag mấy người bạn mà mình vẫn còn giữ thư tay của các bạn gửi cho mình. Xin cảm ơn các BẠN/NGƯỜI THÂN rất nhiều vì đã là một phần trong hành trình cuộc đời mình! Nguyễn Ngọc Thúy Hồ Việt Hưng Hoa Tran...
Trân trọng và Yêu thương!
Comments